........... Nhớ rất nhớ !
Tình yêu và tiền bạc. Nếu đưa lên bàn cân tôi sẽ chọn cái nào nhỉ ? Được sống với những khát khao, thôi thúc là một điều tuyệt vời. Nhưng không phải cái gì cũng trọn vẹn, cái gì cũng hoàn hảo.
Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011
Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011
Nỗi niềm doanh nhân gửi vợ
Lúc là doanh nhân, anh mải mê nâng ly chúc tụng bạn hàng mà quên mất lời chúc giản dị cho em đêm qua - đêm sinh nhật vợ anh.
Em thân yêu! Khi anh là doanh nhân! Gia đình chúng ta
vui vầy, hạnh phúc. Mỗi buổi sáng thức dậy, anh đưa con đến trường, rước
em tới công sở bằng xe hơi.
Khi anh là doanh nhân! Em không còn hoảng hốt trước
những khoản chi tiêu bất ngờ nào đó. Nhận một tấm thiệp hồng em không
phải tần ngần với tủ quần áo nghèo nàn như ngày nào.
Khi anh là doanh nhân! Chúng mình có thể giúp đỡ chia sẻ với những người thân mà không phải tính toán chi ly.
Làm giàu, ai bảo không khó?
Thế giới có biết bao tỷ phú chật vật với con đường khởi
nghiệp, thất bại ê chề và có lúc trắng tay. Nhiều doanh nhân không có
đêm ngon giấc, và có lúc họ gần như phát điên. Như vậy, ai bảo làm giàu
là không khó?
Tôi trăn trở nhiều khi viết bài này. Ngay chỉ cái tên
thôi cũng làm tôi suy nghĩ nhiều. Nên đặt là “Làm giàu rất khó” hay “Làm
giàu không hề dễ”. Đặt thế nào để toát lên ý mình định nói, để tránh
hiểu lầm. Tôi viết bài này bởi đã được nghe nhiều người nói, thuyết
giảng rằng - làm giàu không khó.
Nếu coi ý kiến “làm giàu không khó” là lời khích lệ,
là sự động viên, là cách để những người muốn làm giàu không bị nhụt chí
thì tôi hoàn toàn đồng ý. Cần khuyến khích, cổ vũ các bạn trẻ và những
ai chưa giàu có làm giàu một cách chính đáng. Còn chuyện để trở nên giàu
có, thực sự giàu có, giàu có bằng chính trí tuệ, công sức của mình thì
tôi thấy không hề dễ. Thậm chí là khó.
Giám đốc Nguyễn Mạnh Hùng. Ảnh: P.H. |
Cái Tâm là gốc của thành công
Trong chúng ta ai cũng có một công việc trước hết để
kiếm sống, sau là làm giàu. Có người thành công, có người thất bại. Có
người rất hài lòng, có người bất mãn, có người coi đó chỉ là một bước
tạm thời trong lúc “quá độ”. Và ai cũng mong muốn sẽ thành công. Nhưng
mọi người đã làm việc ra sao? Kết quả thế nào?
Một chị giúp việc tốt bụng làm trong một gia
đình ở Hà Nội đã 9 năm, chị được chủ nhà rất tin tưởng, thân thiết như
ruột thịt. Ngoài mức lương luôn khá hơn những “đồng nghiệp” xung quanh
một chút, chị còn được mua bảo hiểm xã hội để sau này về già có lương
hưu.
Nhưng cũng ra Hà Nội làm giúp việc, một cô bé
mới 16 tuổi đã giết chết chủ nhà một cách dã man nhằm cướp của, để rồi
bây giờ nhận mức án 18 năm tù. Cha mẹ đau lòng, xã hội nhức nhối, và
tương lai của cô sau này sẽ ra sao?
I'm me
.........Một ngày nữa lại trôi qua tôi ngồi đấy với những suy tư
Viết Blog giờ hình như đã là một thói quen của tôi. Có nhưng lúc rất muốn viết, viết nhưng gì bức xúc, viết những dòng tâm sự, viết những câu văn linh tinh, lủng củng của mình ra cho nhẹ đầu mà không làm sao viết được.
Viết Blog giờ hình như đã là một thói quen của tôi. Có nhưng lúc rất muốn viết, viết nhưng gì bức xúc, viết những dòng tâm sự, viết những câu văn linh tinh, lủng củng của mình ra cho nhẹ đầu mà không làm sao viết được.
Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011
I'm me
......... Một ngày yên bình đã qua đi, một đêm ngon giấc và bóng đá đang tiếp diễn
Ngày hôm nay là một ngày bắt đầu như bao ngày khác với tôi. Hôm nay hình như tôi cảm thấy nhiều hy vọng hơn có niềm tin hơn vào trên con đường đến ước mơ của tôi. Hôm nay là một ngày mà tôi không quên giấc mơ của tôi.
Ngày hôm nay là một ngày bắt đầu như bao ngày khác với tôi. Hôm nay hình như tôi cảm thấy nhiều hy vọng hơn có niềm tin hơn vào trên con đường đến ước mơ của tôi. Hôm nay là một ngày mà tôi không quên giấc mơ của tôi.
Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011
I'm me
..........Ngồi nghe nhạc tự dung lại nghĩ linh tinh
Hôm nay là một ngày, ngày chẳng có gì như mình cảm nhận vẫn lặp lại của ngày hôm trước. Ước mơ của tôi nếu cứ như thế này liệu có thành công ko dù mình có cố gắng đến già. Cố gắng, cố gắng !
Hôm nay là một ngày, ngày chẳng có gì như mình cảm nhận vẫn lặp lại của ngày hôm trước. Ước mơ của tôi nếu cứ như thế này liệu có thành công ko dù mình có cố gắng đến già. Cố gắng, cố gắng !
Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011
I'm me
.......... Về nhà rui !!!
Hôm nay chẳng biết viết về cái gì ? Ngồi nghe bài "em thế nào " của Khắc Việt. Cảm giác thật nhẹ nhõm sau một ngày làm việc bình lặng không học được gì thật đặc sắc .
Hôm nay chẳng biết viết về cái gì ? Ngồi nghe bài "em thế nào " của Khắc Việt. Cảm giác thật nhẹ nhõm sau một ngày làm việc bình lặng không học được gì thật đặc sắc .
Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011
I'm me
........... Lại một ngày nữa phải ở nhà.
Một phút không cẩn thận giờ phải hứng chịu mất mấy ngày. Ở nhà được cái không phải làm gì nhưng khổ nỗi chỉ ngồi một chỗ ngồi ngày đầu còn không cảm thấy gì. Đến ngày thứ hai thì ôi trời không chịu nổi hết nghe nhạc, đọc báo rồi lại check mail mà khổ lỗi khách hàng chưa thấy gửi
Một phút không cẩn thận giờ phải hứng chịu mất mấy ngày. Ở nhà được cái không phải làm gì nhưng khổ nỗi chỉ ngồi một chỗ ngồi ngày đầu còn không cảm thấy gì. Đến ngày thứ hai thì ôi trời không chịu nổi hết nghe nhạc, đọc báo rồi lại check mail mà khổ lỗi khách hàng chưa thấy gửi
Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011
I'm me
.........Đi học về phóng xe vượt ẩu bị ngã giờ nằm nhà thật chán !!
Hôm qua thật là một ngày buồn chán. Chân đau mà không ai hỏi được một câu, khi bị đau đúng là mẹ yêu quý vẫn là người tốt nhất. Mẹ thật tuyệt vời !
Đó là mẹ tôi, bà cho tôi những món ăn ngon khiến tôi không muốn ăn ngoài, chăm sóc tôi khi cần, cho tôi những bài học, những kinh nghiệm mà tôi chưa trải qua, an ủi tôi khi tôi cần. Tôi tự tin với ước mơ của mình, với con đường tôi chọn, khi đứng trước khó khăn cũng vì sau tôi có bà. Bà luôn theo sát tôi, đôi khi tôi cảm thấy khó chịu vì bị theo sát quá mức không có lấy một không gian riêng.
Mẹ là tài sản vô giá của tôi, ước gì tôi có thể nói được những lời này với bà...................................
Hôm qua thật là một ngày buồn chán. Chân đau mà không ai hỏi được một câu, khi bị đau đúng là mẹ yêu quý vẫn là người tốt nhất. Mẹ thật tuyệt vời !
Đó là mẹ tôi, bà cho tôi những món ăn ngon khiến tôi không muốn ăn ngoài, chăm sóc tôi khi cần, cho tôi những bài học, những kinh nghiệm mà tôi chưa trải qua, an ủi tôi khi tôi cần. Tôi tự tin với ước mơ của mình, với con đường tôi chọn, khi đứng trước khó khăn cũng vì sau tôi có bà. Bà luôn theo sát tôi, đôi khi tôi cảm thấy khó chịu vì bị theo sát quá mức không có lấy một không gian riêng.
Mẹ là tài sản vô giá của tôi, ước gì tôi có thể nói được những lời này với bà...................................
Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2011
I'm me
............ Vừa ngủ dzay hôm qua đi chơi xa mệt quá !
Lần đầu tiên đi ăn cưới ở quê thật là mệt. Nhưng vỡ ra được rất nhiều điều thật là vui. Để chuẩn bị một đám cưới ở quê họ họ huy động thật nhiều người không như đám cưới trên thành phố. Họ thật nhiệt tình, tràn trề nhiệt huyết với bao nhiêu việc phải làm rồi việc phát sinh mà không thấy một ai tỏ ra mỏi mệt từ bà già 70,80 tuổi đến thanh niên. Dưới bếp thì làm gà, mổ lợn trên nhà thì dựng rạp kê bàn kê ghế thật tấp lập làm sao. Một đám cưới mất thật nhiều công sức làm sao !
Tôi ngồi nghĩ 1 đám cưới thế này ở quê thì mất bao nhiêu tiền nhỉ ? 50,60 hay 70. Một doanh nhân liệu có thiếu tiền cưới vợ không nhỉ ? liệu 3,4 năm nữa mình có kiếm được số tiền dzay ko nhỉ ? Đấy là còn ở quê còn ngoài này thì sao ? Chắc phải hơn thế nhiều sau 3,4 năm nữa :((. Tôi ngồi và nhẩm tính hiện tại xem liệu cuối năm, sau 1 năm làm việc liệu mình để danh được bao nhiêu nhỉ ? Theo như lời tâm sự của chú rể thì trong lúc chuẩn bị đám cưới thiếu 500-1 tr nhưng cũng đã rất ngại xin tiền bố mẹ. Câu nói này làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Tiền thật là một vấn đề nan giải ? Không có cũng nghĩ mà có nhiều cũng không được yên. Tiết kiệm là 1 thói quen là một tiềm thức ai cũng cố gắng xây dựng cho mình. Bản thân tôi xây dựng nó bằng cách gửi về cho gia đình, hoặc gửi vào ngân hàng. Nhưng có 1 cái tôi nghĩ nó sẽ phá hoại thói quen Tiết kiệm của bạn đó là Tình Yêu. Khi yêu thật khó tiết kiệm, tôi không thể nghĩ đến hai chữ tiết kiệm khi gần bạn tôi.
Một doanh nhân họ làm thế nào nhỉ ? tôi rất muốn gặp những người giỏi để hoàn thiện mình..........................................
Lần đầu tiên đi ăn cưới ở quê thật là mệt. Nhưng vỡ ra được rất nhiều điều thật là vui. Để chuẩn bị một đám cưới ở quê họ họ huy động thật nhiều người không như đám cưới trên thành phố. Họ thật nhiệt tình, tràn trề nhiệt huyết với bao nhiêu việc phải làm rồi việc phát sinh mà không thấy một ai tỏ ra mỏi mệt từ bà già 70,80 tuổi đến thanh niên. Dưới bếp thì làm gà, mổ lợn trên nhà thì dựng rạp kê bàn kê ghế thật tấp lập làm sao. Một đám cưới mất thật nhiều công sức làm sao !
Tôi ngồi nghĩ 1 đám cưới thế này ở quê thì mất bao nhiêu tiền nhỉ ? 50,60 hay 70. Một doanh nhân liệu có thiếu tiền cưới vợ không nhỉ ? liệu 3,4 năm nữa mình có kiếm được số tiền dzay ko nhỉ ? Đấy là còn ở quê còn ngoài này thì sao ? Chắc phải hơn thế nhiều sau 3,4 năm nữa :((. Tôi ngồi và nhẩm tính hiện tại xem liệu cuối năm, sau 1 năm làm việc liệu mình để danh được bao nhiêu nhỉ ? Theo như lời tâm sự của chú rể thì trong lúc chuẩn bị đám cưới thiếu 500-1 tr nhưng cũng đã rất ngại xin tiền bố mẹ. Câu nói này làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Tiền thật là một vấn đề nan giải ? Không có cũng nghĩ mà có nhiều cũng không được yên. Tiết kiệm là 1 thói quen là một tiềm thức ai cũng cố gắng xây dựng cho mình. Bản thân tôi xây dựng nó bằng cách gửi về cho gia đình, hoặc gửi vào ngân hàng. Nhưng có 1 cái tôi nghĩ nó sẽ phá hoại thói quen Tiết kiệm của bạn đó là Tình Yêu. Khi yêu thật khó tiết kiệm, tôi không thể nghĩ đến hai chữ tiết kiệm khi gần bạn tôi.
Một doanh nhân họ làm thế nào nhỉ ? tôi rất muốn gặp những người giỏi để hoàn thiện mình..........................................
Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011
I'm me
............ Vừa bị ông bà già song kiếm hợp bích đau đầu quá !!!
Chung quy cũng chỉ tại tính kiên trì của mình. Tại sao tính kiên trì của mình tệ thế nhỉ ? Sau khi bị bố mẹ cho 1 bài tôi mới nhận ra tính ổn định trong làm ăn rất rất quan trọng. Nếu bạn có được tính ổn định tôi nghĩ chắc chắn bạn sẽ là doanh nhân. Nếu có tính ổn định trong tay thì từ bàn tay trắng cũng thành 1 doanh nhân vĩ đại như bầu Đức hay bầu Kiên nhà mình..... Các ông ý quả thực đang sở hữu tính ổn định lâu dài như bầu Đức mình thấy khi thi trường bất động sản suy yếu nhưng HAGL vẫn làm việc như không có việc gì xảy ra ? Bởi vì họ đã có những cây cao su đứng sau, có những nghành khác giữu cho họ tính ổn định. Còn mình thì sao làm việc ở 1 công ty mới đâu có vẻ rất chăm chỉ làm hết mình không để ý đến điều gì. Được một thời gian thì bắt đầu quay sang chán nản, nản vì nhưng công việc lặp đi lặp lại, mệt vì những vấn đề phát sinh, những lỗi khi làm việc mà mình phải giải quyết trong thời gian nhất định. Kiên trì với công ty mình đang cộng tác là một việc rất khó đối với tôi:(. Một doanh nhân khi chập trững vào nghề có bao giờ dễ dàng nghe theo những câu nói mời mọc của những người bán hàng như tôi không nhỉ ? Tôi rất muốn tìm một con đường thẳng để đi như đường Lí Nam Đế, hay đường Hoàng Diệu nhưng khi gặp những con đường gồ ghề, mấp mô thì tôi lại thiếu kiên trì luôn quay lại và mất rất nhiều công để đi tiếp. Tôi không thích câu truyện của Columbus người khám phá ra châu Mỹ vì ai cũng biết ông là người khác phá ra châu mỹ nhưng rất ít người biết tại sao châu Mỹ lại không được đặt tên ông mà lại là America ? Sau khi nghe bố mẹ nói tôi rút ra được nhiều điều như : lên kiên trì với công việc của mình đang làm đừng suy nghĩ vì chỗ khác nó trả cho mình hơn 500-1 tr. Trước khi nhận việc lên tìm hiểu kỹ càng mình vào làm những công việc gì ? Và còn nhiều nữa không kể hết được :)) Bố mẹ mình thật là một kho báu tuyệt vời, phải khai thác triệt để thui :))........................................
Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011
I'm me
......... Lại hết một ngày rồi ! thời gian trôi thật nhanh vừa mới đây mới buổi sáng, giờ đã hết ngày rồi. Hôm nay là 1 ngày không có gì đặc biệt lắm. Điểm tôi nhớ nhất trong ngày là tôi chú ý quan sát rất nhiều đó là 1 thói quen của doanh nhân mà. :)) Tôi đang cố hình thành 1 thói quen sau khi đọc xong 1 cuốn sách viết về kinh doanh mà tôi không nhớ tên. Trong đó nói rằng chỉ cần bạn làm 1 điều trong 21 ngày. Sau đó nó sẽ tự động là 1 thói quen trong tiềm thức của bạn. Không biết điều đó có đúng không ? Tôi là 1 người thiếu quan sát đó là nhận xét của người lớn dành cho tôi. Đôi khi tôi thiếu quan sát trong những việc đơn giản dẫn đến thất bại. Nhưng đôi khi tôi lại quan sát quá kỹ lưỡng làm chậm công việc. Tôi nghĩ 1 doanh nhân phải có kỹ năng quan sát chuẩn, nhạy bén, sắc xảo đôi khi còn phải tinh quái, dứt khoát trong công việc. Đó cũng là những điều tôi thiếu. Ước gì tôi gặp được 1 vị tướng,1 vị sư phụ tài giỏi hợp với tôi. Có thể dạy bảo tôi, có thể cho tôi những câu trả lời mà tôi đang cần, giúp tôi khổ luyện những điều mà tôi chưa có. Lúc đó tôi sẽ bám chặt, thật chặt không thôi.......................
Thứ Tư, 2 tháng 11, 2011
I'm me
.................. Một ngày bận rộn nữa lại sắp hết chỉ còn 1 ca học nữa sau giờ làm.Cố lên !!!!!
Lúc này mình lại nghĩ hôm nay mình đã học được gì nhỉ ? Tại sao có những người bằng tuổi mình nhưng họ lại có được thành công sớm hơn mình ? Thành công về nhiều mặt về tình yêu, về tiền bạc, về danh vọng. Ước mơ của tôi là một doanh nhân thành đạt nhưng đôi khi nghĩ đến nó tôi lại thấy rất rất ngại... Ngại khi phải ngồi cả tối kiểm tra sổ sách, đôn thúc nhân viên đến mức tóc bạc đi trước tuổi. Tôi ngại khi phải trách mắng nhân viên............ Nhưng ước mơ của tôi bắt đầu khi biết ngày sinh nhật của tôi là vào ngày doanh nhân việt nam. Khi tạo một nhân vật chơi game, khi các tên tôi nghĩ ra đều sử dụng hết. Tôi đã vô thức đánh vào ba chữ cái LDN, mà không biết đó là gì ? Các bạn tôi thấy tò mò liền đoán già đoán non đó là gì ? Rất nhiều cái tên được đưa ra nhưng tôi đều không thấy hợp. Đến tận lúc về khi tôi đèo đứa bạn ra bến xe bus người bạn tôi mới hỏi LDN có phải Long dở người không ? tôi liền cười và nói không phải. Sau đó anh bạn tôi liền đáp có phải Long doanh nhân không ? tôi cười và cảm thấy kỳ lạ. Từ đó về sau tôi luôn nghĩ về cụm từ Doanh Nhân.............................
Lúc này mình lại nghĩ hôm nay mình đã học được gì nhỉ ? Tại sao có những người bằng tuổi mình nhưng họ lại có được thành công sớm hơn mình ? Thành công về nhiều mặt về tình yêu, về tiền bạc, về danh vọng. Ước mơ của tôi là một doanh nhân thành đạt nhưng đôi khi nghĩ đến nó tôi lại thấy rất rất ngại... Ngại khi phải ngồi cả tối kiểm tra sổ sách, đôn thúc nhân viên đến mức tóc bạc đi trước tuổi. Tôi ngại khi phải trách mắng nhân viên............ Nhưng ước mơ của tôi bắt đầu khi biết ngày sinh nhật của tôi là vào ngày doanh nhân việt nam. Khi tạo một nhân vật chơi game, khi các tên tôi nghĩ ra đều sử dụng hết. Tôi đã vô thức đánh vào ba chữ cái LDN, mà không biết đó là gì ? Các bạn tôi thấy tò mò liền đoán già đoán non đó là gì ? Rất nhiều cái tên được đưa ra nhưng tôi đều không thấy hợp. Đến tận lúc về khi tôi đèo đứa bạn ra bến xe bus người bạn tôi mới hỏi LDN có phải Long dở người không ? tôi liền cười và nói không phải. Sau đó anh bạn tôi liền đáp có phải Long doanh nhân không ? tôi cười và cảm thấy kỳ lạ. Từ đó về sau tôi luôn nghĩ về cụm từ Doanh Nhân.............................
Thứ Ba, 1 tháng 11, 2011
I'm me
............ Từ trước đến nay tôi luôn có 1 suy nghĩ thứ nhất là tiền, thứ hai là vàng, thứ 3 là đất cát.... nhưng từ khi đi làm hình như tôi đã thay đổi giờ tôi lại nghĩ thứ nhất là sức khỏe, thứ 2 là đối nhân sử thế, còn cái thứ 3 tôi đang đi tìm. tôi luôn thắc mắc điều thứ 3 là gì ? phải chăng là tình yêu..................................
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)