Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

I'm me

..........Ngồi nghe nhạc tự dung lại nghĩ linh tinh
 Hôm nay là một ngày, ngày chẳng có gì như mình cảm nhận vẫn lặp lại của ngày hôm trước. Ước mơ của tôi nếu cứ như thế này liệu có thành công ko dù mình có cố gắng đến già. Cố gắng, cố gắng !

Liệu có mang đến kết quả ? Tôi nghĩ cần một bước ngoặt để có thể đến với ước mơ của mình. Bước ngoặt đó là gì nhỉ ? Cố gắng học để chờ tấm bằng liên thông đại học hay cố gắng làm việc tốt hơn ? Những câu hỏi thật khó trả lời :( Hôm nay tôi cảm thấy ước mơ của tôi thật xa vời, thật mung lung. Tôi cảm thấy ngày hôm nay tôi đã quên mất ước mơ của mình. Ước mơ này liệu có phù hợp tôi ? Có một người đã từng nói dù hàng nghìn, hàng nghìn người nghĩ bạn ko làm được nhưng chỉ cần bạn nghĩ và giữ được ý nghĩ đó rằng bạn làm được thì việc đó sẽ thành công còn nếu không sẽ ngược lại. Câu này rất hay nhưng khi làm thì chẳng đơn giản chút nào. Thật khó khăn khi giữ được sự nhiệt huyết, lửa năng lượng trong người. Khi bạn hết năng lượng bạn sẽ làm gì để có lại ? Khi mất nó tôi cảm thấy rất mệt mỏi, chậm chạp đi nhiều, phải nghe nhưng câu mà thường không đáng phải nghe. Ước mơ thật xa ! Làm sao để đến được với ước mơ ? làm sao để thành công ? Tôi cảm giác đang bế tắc trên cuộc leo núi đến với ước mơ của mình. Có một câu chuyện về leo núi mà tôi từng được nghe: có ba người đi leo cùng một ngọn núi người thứ nhất leo được một phần tư quãng đường thì quay lại, người thứ hai leo được một phần hai quãng đường thấy mệt cũng quay lại, còn người thứ ba thì đi đến được đỉnh núi. Vậy nếu ta là người leo núi thì tiếp theo thì ta sẽ nghe lời khuyên của ai ? Cậu trả lời là nghe theo người thứ ba người mà đi đến đích đúng không ? Nhưng khi hành động thì hơn nửa lại hành động như hai người thấp bại kia. Tôi đã từng gặp những người leo đến đích như thế kia nhưng rút cục tôi lại hành động như những người thất bại kia. Bởi những tác động xung quanh nhưng đó chỉ là một phần. Tôi nghĩ đó là do tôi chưa tận dụng được cơ hội. :((
Một cơ hội đầu tiên mà tôi biết được đã sở hữu nó mà không thể dung hòa được nó. Giờ tôi cảm thấy cố gắng thui chưa đủ mà cần phải: chăm chỉ, nhanh nhẹn và thông minh ...................  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét