Người dẫn dắt đối thủ đáng gờm của Intel
Người ta biết đến công ty sản xuất bộ vi xử lý cho máy tính Advanced Micro Divices (AMD) với tư cách là đối thủ lớn nhất của người khổng lồ Intel. Và nói đến thành công của AMD trong việc chế tạo những bộ vi xử lý hàng đầu, người ta không thể không nhắc tới vai trò to lớn của Giám đốc điều hành Hector de J. Ruiz.
ADM
được W.J. Sanders III thành lập vào năm 1969, tuy nhiên, trong suốt một
thời gian dài, hãng thường xuyên gặp thất bại do phải đối mặt với những
vấn đề trong quá trình sản xuất cũng như mắc phải những sai lầm trong
chiến lược. Thế nhưng năm 2000 đã đánh dấu một bước ngoặt của AMD, và
cũng là của Ruiz. Sanders, khi đó còn là Chủ tịch AMD, đã đưa Ruiz vào
bộ máy điều hành của AMD, do nhìn thấy ở ông tiềm tàng khả năng đem lại
thành công cho công ty.
Và
kể từ năm 2002, sau khi Ruiz trở thành Giám đốc điều hành của AMD, công
ty này đã không ngừng đạt được những bước tiến đáng kể.
Cho
tới tận thời gian gần đây, con chip Opteron mà AMD giới thiệu năm 2003,
vẫn được coi là tốt hơn so với các sản phẩm cùng loại khác của đối thủ
Intel. Dưới sự điều hành của Ruiz, hầu như không có một sai lầm nào mắc
phải trong quá trình sản xuất, và do đó, sản phẩm của công ty đã được sử
dụng cho hàng loạt sản phẩm của IBM và HP, những hãng sản xuất máy tính
vốn trước đây chỉ sử dụng bộ vi xử lý của Intel. Trước đây, AMD chiếm
thị phần bằng không trong lĩnh vực máy chủ (server) nhưng hiện nay, hãng
đã đạt thị phần tới 25% tại thị trường đầy lợi nhuận này.
Vài
tháng trước, hãng sản xuất máy tính Dell vốn trung thành với con chip
của Intel cũng đã bắt đầu sử dụng bộ vi xử lý AMD cho các sản phẩm của
mình. IBM mới đây thì công bố sẽ tăng cường việc sử dụng con chip của
AMD. Mặc dù AMD vẫn chỉ là một công ty nhỏ hơn nhiều so với Intel, với
mức định giá thị trường chỉ bằng 1/10 so với người khổng lồ này, nhưng
với Intel, AMD đã thực sự trở thành một đối thủ cạnh tranh đáng gờm.
Những
thành tích đáng nói kể trên mà AMD đạt được xuất phát phần lớn từ tài
lãnh đạo của Giám đốc điều hành Ruiz, người có tính cách và phong cách
làm việc khác hẳn so với cựu Chủ tịch Sanders. Ruiz khá trầm tĩnh,
thường đưa ra quyết định một cách nhanh chóng, nhưng không bao giờ thay
đổi quyết định của mình.
Theo
Thomas M. McCoy, một nhà quản lý dưới quyền Ruiz, phong cách lãnh đạo
của Sanders là mọi người phải xin ý kiến ông trước khi làm bất cứ điều
gì. Ngược lại, với Ruiz, ai cảm thấy việc gì cần phải làm thì có thể
tiến hành ngay. Mặc dù Ruiz là người không thích kể về bản thân mình
nhưng nếu được biết quá trình học tập, trưởng thành của ông và làm thế
nào ông đạt được vị trí hiện nay, người ta sẽ không thể không cảm phục
ông.
Ruiz là con út trong một gia đình nghèo có 5 con tại Piedras Negras, một thị trấn nhỏ ở Mexico.
Thời thơ ấu, ông mơ ước trở thành một thợ sửa chữa ôtô. Nhưng dường như
số phận đã định sẵn tất cả. Năm Ruiz lên 14 tuổi, một người hàng xóm
của gia đình ông, vốn đã nhận thấy trí thông minh và tiềm năng hơn người
của ông, đã dành cho ông sự quan tâm đặc biệt và đưa ông đến học tại
trường trung học ở Eagle Pass thuộc bang Texas (Mỹ), cách nơi gia đình
ông đang sống khoảng 45 phút đi bộ. Khi mới bắt đầu vào học tại đây, ông
còn không thạo tiếng Anh nhưng đến khi tốt nghiệp, ông đã là thủ khoa
của khóa học.
Nhờ vậy, Ruiz có được một suất học bổng toàn phần tại trường Đại học Texas.
Tại trường đại học, ông tiếp tục là một sinh viên xuất sắc. Trước khi
hoàn thành khóa học tại Đại học Texas, ông đã có được bằng Tiến sỹ điện
tử học lượng tử tại trường đại học Rice.
Sau
đó ông vào làm việc tại Texas Instruments, một hãng sản xuất chất bán
dẫn. Rời Texas Instruments, Ruiz vào làm việc tại Motorola trong vòng
hơn 20 năm và chính tại đó, ông đã học được phương pháp làm việc của một
nhà quản lý. Công việc đầu tiên mà ông được giao ở Motorola là theo
giám sát việc xây dựng một nhà máy của hãng ở Scotland và công việc sau
cùng của ông ở công ty này là giám đốc bộ phận sản xuất chất bán dẫn,
khi ấy đang ở trong tình trạng khủng hoảng về tài chính.
Ruiz
nhớ lại: “Chỉ 90 ngày sau khi tiếp quản công việc này, tôi nhận thấy
rằng vấn đề chính là ở chỗ bộ phận này có quá nhiều nhà máy. Do đó, tôi
đã đến gặp ban giám đốc và nói với họ rằng các duy nhất để giải quyết
vấn đề là đóng cửa bớt một số nhà máy”.
Kết
quả là, 7 trong tổng số 21 nhà máy sau đó đã bị đóng cửa với khoảng
20.000 công nhân viên bị cắt giảm, đưa lợi nhuận trở lại với bộ phận sản
xuất chất bán dẫn. Mặc dù khi đó, Ruiz không thể có một lựa chọn nào
khác nhưng đối với ông, đó là một kỷ niệm không vui. Ông nói: “Vai trò
của một giám đốc điều hành là đem lại cơ hội cho mọi người. Từ tận đáy
lòng mình, tôi tin là như vậy. Nếu một người ở cương vị đó không làm
được như vậy thì quả là một thất bại thảm hại”.
Tuy
nhiên, sau đó, Ruiz trở nên có uy tín hơn tại công ty. Phong thái trầm
tĩnh của ông khiến người ta cảm thấy tin tưởng, và cách ông cho phép cấp
dưới được đưa ra quyết định trong một số trường hợp mà không cần phải
tham khảo ý kiến của ông trước có tác dụng rất tích cực. Điều này càng
trở nên rõ ràng hơn sau khi Sanders đưa Ruiz vào làm việc tại AMD, nơi
ông trở thành nhân vật quyền lực thứ hai. Sự có mặt của Ruiz tại AMD đã
thu hút một lượng lớn nhân tài trong ngành công nghiệp bán dẫn vào làm
việc.
Cũng
vào thời kỳ đó, ngành công nghiệp chất bán dẫn lâm vào tình trạng tồi
tệ nhất. Năm 2000 chứng kiến sự bùng nổ của Internet, AMD bắt đầu thu
được lợi nhuận nhưng chỉ hai năm sau đó, khi Ruiz trở thành Giám đốc
điều hành, hãng chịu một khoản lỗ tương đương 1,3 tỷ USD và giá cổ phiếu
sụt giảm nghiêm trọng.
McCoy
nói: “Vào những thời điểm khó khăn như vậy, chúng tôi đều hy vọng vào
sự sáng suốt của lãnh đạo hãng. Sanders và Ruiz là những nhà lãnh đạo
tài năng và giàu kinh nghiệm. Họ thuyết phục chúng tôi một khi họ còn có
thể nhìn thẳng về phía trước, tất cả mọi việc rồi sẽ ổn”.
Một
lần nữa, Ruiz phải tiến hành cắt giảm nhân công mặc dù với số lượng ít
hơn lần trước. Ông nhận thấy rằng con chip Opteron, khi đó còn chưa được
sản xuất, sẽ đem lại lợi thế lớn cho AMD so với Intel vào thời điểm đó
chưa có một sản phẩm nào để cạnh tranh trực tiếp với loại con chip này.
Bởi vậy, ông đã không ngừng đầu tư cho công tác nghiên cứu và phát
triển.
Trước
đó, AMD chỉ sản xuất bộ vi xử lý cho desktop và đây là mảng thị trường
ít lợi nhuận nhất. Sau khi cân nhắc kỹ, Ruiz đưa ra một quyết định sống
còn, đó là con chip Opteron trước hết sẽ nhằm vào thị trường server, nơi
đem lại lợi nhuận lớn nhất. “Chuyển từ thị trường máy tính để bàn
(desktop) sang thị trường server không phải là một điều đơn giản. Đó là
hai thị trường hết sức khác nhau và chúng tôi phải thay đổi hoàn toàn
cách tư duy về những gì mà chúng tôi sẽ làm”, Ruiz nói.
Sau
khi đưa ra quyết định, Ruiz tiến hành gặp gỡ với các hãng sản xuất máy
tính để giới thiệu với họ kế hoạch của công ty ông và thuyết phục họ mua
Opteron. Phong cách làm việc của ông đã thuyết phục được nhiều khách
hàng. Khi Opteron được giới thiệu vào tháng 4 năm 2003, IBM ngay lập tức
tuyên bố sẽ sử dụng con chip này. Sau đó, HP cũng bắt đầu dùng Opteron
cho sản phẩm server của mình.
Để
trả đũa, Intel sau đó tung ra con chip Core2Duo, một sản phẩm có các
tính năng vượt trội. Theo nhận định của giới chuyên gia, ưu thế giờ đây
đang thuộc về Intel và đó chính là lý do để Ruiz và AMD phải tiếp tục
nỗ lực sản xuất một thế hệ bộ vi xử lý mới.
Bản
thân Sanders, người sáng lập và giữ vị trí Chủ tịch AMD cho tới năm
2005, cũng lớn lên trong nghèo khó ở Chicago. Tuy nhiên, khi Sanders nói
về Ruiz, sự khen ngợi của ông dường như là miễn cưỡng. Mặc dù Sanders
nói Ruiz đã “hoàn thành xuất sắc vai trò của mình” nhưng ngay lập tức
sau đó lại khẳng định rằng con chip Opteron đã ra đời trước khi có sự
tham gia của Ruiz. Khi người ta nhắc đến việc Ruiz quyết định chuyển
hướng sang thị trường server, Sanders lại nói rằng thực ra đó chính là ý
tưởng của ông và khẳng định mình có đủ tài liệu để chứng minh cho điều
này.
Sanders
cho rằng những gì mà ông đã làm được bị đánh giá thấp trong khi thành
công của Ruiz lại được đánh giá quá cao. Sanders không chịu chấp nhận
một sự thật rằng chính việc ông nhận ra tiềm năng của Ruiz và chuyển
giao công việc lãnh đạo cho Ruiz là một trong những điều tốt đẹp nhất mà
ông đem lại cho AMD.
Còn
Ruiz thì cho biết: “Khi tôi học trung học, nhiều giáo viên yêu quý và
giúp đỡ tôi. Khi lên đại học, tôi cũng đã có rất nhiều cơ hội. Và khi
tôi trở thành một thành viên của AMD, công ty đã có một tổ chức sản xuất
rất tốt. Chúng tôi đã sản xuất được những sản phẩm có tiếng trong lĩnh
vực của mình. Từ trước tới giờ, mọi người đều cho tôi là người may mắn
và quả thực tôi không thể phủ nhận được điều đó”.
Điều
mà Ruiz muốn gửi gắm chính là: Con người ta sẽ quên đi những gì là khó
khăn và thất bại trong cuộc đời, giống như ông không còn nhớ gì đến
những khó khăn ông gặp phải trong những ngày đầu ở trường trung học khi
ông không nói được tiếng Anh hoặc sự dằn vặt của ông khi phải cho công
nhân của mình nghỉ việc.
Nhưng
bản thân tác giả của bài viết này lại có một suy nghĩ khác. Đó là, có
những người biết cách tạo ra vận may cho chính mình, và Ruiz chính là
một trong những người như vậy.
(Theo www.vnmedia.vn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét